“Đây là tác phẩm của đám chó hoang.”
Có một chiếc thùng rác bằng gỗ dựng phía sau quán Mèo Đen.
Nằm la liệt trên mặt đất cơ man nào là vỏ chuối, vỏ trứng với đủ loại rác thải sinh hoạt.
Dưới nắp cái thùng mở hờ kia, tôi còn thấy một tờ báo lòi ra nữa.
“Chắc tại nắp chưa đóng chặt chăng?”
Kiểm tra một lượt, tôi nhận ra bản lề có hơi nghiêng và phát ra những tiếng
lạch cạch.
Có lẽ chúng đã cho miệng vào khe hở trên đó.
Haizakura: “Em xin lỗi, hôm qua là đến lượt em đổ rác ạ…”
Haizakura tỏ vẻ hối lỗi.
“Không sao đâu, dọn dẹp chút là được ấy mà.”
Haizakura: “Vậy để em đi lấy đồ dọn!”
Vạt áo bay phấp phới, em quay trở vào trong quán.
Trong lúc ấy, tôi cúi xuống xem có cái gì nhặt lên được thì nhặt luôn.
Bất thình lình, tôi cảm thấy có gì đó va vào mình.
Nhìn lại thì hóa ra là Gekka.
Cô bé chỉ vào một con chó cỡ trung với bộ lông xù xì.
Nó đang đứng trong con hẻm, mắt thì nhìn chòng chọc về phía này.
“À, là nó hả?”
Nom như thủ phạm đã tự xuất đầu lộ diện.
“Xùy xùy, đây không phải đồ ăn của mày đâu.”
Tôi thử xua tay đuổi đi, nhưng con chó vẫn đứng lì ra đó, chẳng buồn nhếch mép.
“Gekka, em đuổi nó đi được không?”
Chiếc ruy băng đen hơi rung rinh, cô bé tròn mắt nhìn tôi.
Đôi mắt long lanh như ngọc trai kia lộ rõ sự dao động.
“Ưm…”
[Gâu gâu gâu gâu!]
Nó sủa dữ dội,
Điều ấy khiến Gekka vừa tiến lên được tầm một căn nhà liền tức tốc chạy về.
“Đây, Gekka.”
Tôi đưa cho cô bé một cây xúc xích ăn dở.
“Nếu nó đói thì thôi cứ ném cho nó vậy.”
Nắm chặt cây xúc xích, cô bé nhắm mục tiêu.
Vừa lúc Gekka ném đi, con chó hoang cũng theo hướng đó mà chạy.
Nó ngoạm lấy cây xúc xích ở tít đằng xa.
“Từ bây giờ phải gắn khóa lên thùng rác nhỉ.”
Gekka trả lời, nét mặt vẫn hờ hững như mọi khi.
Haizakura: “Để anh chị phải chờ rồi ạ~”
Haizakura cầm theo chổi, gầu hót và kẹp gắp chạy tới chỗ chúng tôi.
Chano hình như để ý có chuyện gì hay sao mà cũng theo em đi ra ngoài này.
Gekka bế con mèo lên và đưa nó vào lại trong quán.
Khung cảnh quá đỗi đáng yêu đến mức tôi bất giác mỉm cười.
Haizakura: “Ngài cười chuyện gì vậy ạ?”
“À, tôi chỉ nghĩ mèo thì không dọa được ai thôi.”
Haizakura: “Myu?”
“Nào, mình dọn dẹp đi chứ.”
Sau khi chia việc cho Gekka vừa trở lại, chúng tôi bắt đầu dọn dẹp xung quanh.
Con chó hoang dường như đã thỏa mãn nên chạy đâu đó mất rồi.
Sau khi dọn dẹp xong xuôi thì tôi phải vào tư thế sẵn sàng ngay.